nhớ người
Vô tình nhớ người dưng
Nỗi nhớ cứ dùng dằng
Đi - Ở
Ở nơi ấy
Người dưng ơi
Có nhớ
Về một người xa lạ
chẳng thân quen
Chẳng dám nhận nhau đâu
Xa lạ - không tên
Chẳng thể biết trăng mờ hay tỏ
Chẳng thể biết những gì mình có
Cứ mơ hồ
quen lạ - lạ quen.......
PTDH – 10/04/2018