liêu trai gọi tình
Đôi khi anh thấy anh hình như không tồn tại
anh gõ cửa ngôi đền của thần của thánh
ngôi đền mọc lên trong trí nhớ của anh từ buổi còn thơ
người xưa mây gió
hoang liêu bóng hình...
Đôi khi anh thấy áo xiêm đi ra dập dìu dẫn dắt các huyền ngôn
những pho tượng nhập hồn vào má đào sắc lả
những bến yêu không có mùa
những câu hò trên sông mơ hồ
gọi anh đi
vì tình đừng có sợ
liêu trai sao có lòng đến thế
sương mờ
bóng liễu
sóng dựng bên trời
người xưa
về đâu...
về đâu...!
Bài này đã được xem 903 lần
|
Người đăng:
|
Phạm Khang
|
|
|