em cũng chỉ người đàn bà đã cũ
Đàn bà cũ như em nào giá trị
Khiến ai kia nhọc trí nữa phải không
Chữ trinh nguyên vụn vỡ đứt tơ hồng
Đâu dám mộng viễn vong từ đồng cảm
Đàn bà cũ nén sầu rơi đắng ngậm
Rất sâu xa bởi lấm bụi hồng trần
Mang trong mình trĩu nặng chữ nghĩa ân
Tâm tĩnh lặng không cần câu thăm hỏi
Đàn bà cũ sống âm thầm ít nói
Vì trái ngang ngược lối đớn đau nhiều
Ấp ôm hoài những nghịch cảnh trớ trêu
Rồi lo sợ muôn điều đang rình rập
Đàn bà cũ trải trăm ngàn ngã vấp
Vẫn thản nhiên bất chấp mọi chuyện đời
Hoặc cho dù mệnh số có tả tơi
Mãi cam chịu không lời chi than thở
Đàn bà cũ trông như là của nợ
Biết bao người vạn thuở muốn lãng quên
Thế sao anh lại thích kết quyện bền
Hay thương hại cho nên chàng mới thế
Đàn bà cũ nếm gió dông dâu bể
Cứng cỏi hơn chẳng dễ bị nao lòng
Dẫu mưa nguồn biển cạn kiếp long đong
Tâm bình thản gượng gồng chân vững bước.
20/6/2018