ngày hoa đỏ
Yêu em một thời đã hoang vắng
Thành phố cũng vắng theo tháng ngày
Tóc em bay trong luồng gió lạnh
Hồ Nguyễn Du xanh cả giấc mơ
Chiều thành phố chẳng còn buông nắng
Hoa thành khô trên những lá gầy
Bao nỗi nhớ chậm bước chân về
Hơi ấm vẫn còn trên đôi tay
Một thời trao nhau tuổi thơ ngây
Tưởng rằng thành những chuyện đời mình
Cũng tóc rối bù nhau mà khóc
Mắt nhau buồn từ mỗi con tim
Sống theo em chết cả một mùa
Đôi mắt buồn về màu hoa đỏ
Sống theo em chết cả tuyệt vời
Gian nan cũng đứt đoạn từ đây