đắng cay
ĐẮNG CAY
Tình yêu đến bỗng nhiên không đợi
Lúc ra đi vời vợi xa xăm
Nỗi sầu ập xuống trăm năm
Trách chi duyên phận đêm nằm thở than
Niềm thương hận khi tan lúc hiện
Như hư thực không tiện nói ra
Trăng soi gợi chút mặn mà
Sương khuya lành lạnh lòng ta khép dần
Buông không nỡ đôi lần tưởng dứt
Hướng tương lai bước hụt hẫng hơi
Sẻ chia đắng miệng nghẹn lời
Muốn đi tị nạn tình đời một phen
Nay gìa cả anh ghen chi tội
Nhìn cháu con nuốt vội cho qua
Ngoài sân thời tiết đổi mùa
Trời đông lạnh ngắt chưa qua khỏi hồn!
hoanghoon
Bài này đã được xem 856 lần
|
Người đăng:
|
hoanghoon
|
|
|