thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (132)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (132)
Hồn Nương Nghi Vấn
Vi vu thoảng đào hoa rơi rụng
Mộng tương phùng Loan Phụng hoà duyên
Nhẹ tay vén sợi tóc huyền
Ươm giấc du thuyền trải tận biển khơi
Bầu giá lạnh thiếp mời thêm rượu
Chàng nâng ly quỳnh tửu ấm lòng
Làn sương phai nhạt tầng không
Cạn chén hương nồng khách đã ngà say?
Màn đêm phủ u hoài trong dạ
Rũ hồn sầu vạn ngả chơ vơ
Liễu buồn canh cánh ngẩn ngơ
Hồn Lang thất lạc bấy giờ là đây?
Chàng tường thuật chuyện này ngờ ngợ
Thiếp với chàng, chồng vợ kiếp xưa?
Lẽ nào ly biệt chiều mưa
Mi vương suối lệ tiễn đưa nghẹn ngào
Ngăn giọt lệ dâng trào khoé mắt
Ủ thiên tình buộc chặt hồn thương
Vọng chàng vạn kỷ đoạn trường
Kiếp này hội ngộ uyên ương ngỡ ngàng
Vương nghịch cảnh âm vang vàng võ
Chuyện thế nào, tỏ rõ thiếp hay
Quê hương đất tổ sum vầy
Mẹ cha còn mất, hiện nay thế nào???
Tam Muội
1/5/2018
Lần Về Tiềm Thức
Gió vi vút, lao xao cành lá
Lang giật mình tỉnh giấc men say
Nhìn quanh….Nương vẫn còn đây
Trầm ngâm nghĩ ngợi, đượm đầy ngẩn ngơ…
Trên khung lộng trăng trơ nửa vạt
Dưới lưng chừng bàng bạc mây trôi
Lòng nghe xúc cảm bồi hồi
Thương em cõi thế đầy vơi nỗi buồn
Nay bất chợt trên đường giấc mộng
Mảnh hồn linh hai bóng gặp nhau
Ta thì nhớ rõ đuôi đầu
Còn nàng ngờ ngợ trước sau sự tình!
Muốn bước lại ôm mình thật chặt
Xoa dịu niềm chất ngất bi thương
Sợ ai chưa được tỏ tường
Khiến cho chỉ mối, tơ vương đoạn lìa…
Lang khẻ gọi…Nàng à!.... Ta kể :
Chuyện một chiều ráng xế đìu hiu
Nát lòng từ giả người yêu
Dương trần cách biệt, để nhiều khổ đau…
Nương ngồi đó! Lệ trào khóe mắt
Còn Lang thì tợ nát tâm can
Sự tình một thuở âm gian
Nhẹ nhàng, thắm thiết kể lần Nương nghe……
2/5/2018
Nguyễn Thành Sáng