gió buồn
Gió buồn
Sức mệt rồi, rẽ lề kiếm chỗ nghỉ
Dành chỗ rộng người khoẻ dễ bước đi
Đường xa chân mõi mình dưỡng sức
Khoẻ lại rồi thoải mái đứng lên đi
Mấy hôm nay uể oải chẳng nghĩ gì
Gối chồn chân bước trông bải hoải
Gạt gió buồn, mà sao cứ tạt tới
Cố tránh nhìn xa mãi ngàn trùng khơi
Ấy vậy mà gío buồn vẫn tới nơi...
Thôi thôi nhé, buồng đây đóng cửa lại
Gío có thèm nghe qua ngoài quanh đấy
Sẽ thấy được thoang thoảng chút ngất ngây....
CH2