mảnh ghép thơ tình
MẢNH GHÉP THƠ TÌNH
EM như hạt ngọc lòng sâu
TINH hoa vội nở hương mau đưa tình
KHIẾT tâm hừng sáng lung linh
GIỮA mùa hoang dại đôi mình hôn nhau
ĐỜI buồn khoảng trống hố sâu
TA khô kỉ niệm ban đầu lẳng lơ
BỤI bay vào cõi mịt mờ
BẶM vai nghe nhói xác xơ nỗi lòng
GỌI tên ở bến hư không
TA khàn cả cổ chết trong kiếp buồn
VỀ đi ngắt khúc yêu thương
TRONG ngoài hạn hán cuống cuồng đôi chân
BÓNG em thấp thoáng góc sân
NẮNG hôn mải miết gieo vần mùa xa
THƠ NGÂY ai đếm thiệt thà
EM thời mơn mởn còn ta hóa già
MỚI hay lá đổ chiều tà
LỚN khôn ai hiểu hồn ta , hồn người
NÊN vôi bạc trắng phận vôi
TÌNH còn mách bảo buông lời vu vơ
NHƯ thua hết một ván cờ
THÁC reo réo mộng bâng quơ eo sèo
GỌI nhau í ới gieo neo
THƯƠNG DÙM dáng nhỏ những chiều êm êm
TA THÂN ngớ ngẩn trăm miền
NGỰA xa chân mỏi ngả nghiêng dốc dài
ĐÃ nguyền ôm bóng trúc mai
XA BẦY câu chuyện riêng ai tỏ tường
Ngày 22/7/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 739 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|