Poem logo
Poem logo

thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (157)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (157)

Cay Đắng Sợi Tơ Tình

Trên sa mạc sắc trời đầy ảm đạm
Mây giăng mờ rũ xám một màu tang
Vệt nắng nhạt võ vàng treo cành liễu
Héo hắt lòng rã rệu bước lang thang

Đời ngang trái đôi hàng mi rướm lệ
Lạc dương trần dâu bể đóa thuyền quyên
Hồn lạc lõng muộn phiền từng canh vắng
Tím trái sầu cay đắng luống truân chuyên

Buổi tao ngộ dưới miền sương lấp lánh
Nét phong trần canh cánh đượm sầu vương
Cùng xướng họa trải đường thi lai láng
Ta và chàng năm tháng dệt yêu đương

Duyên tiền định canh trường hoài trông ngóng
Cảm lâng lâng bay bổng quyện hồn linh
Hồng chỉ thắm tơ tình đà buộc thắt
Khảy phím đàn hương sắc điệu lung linh

Mối tơ ấy thình lình cơn dậy sóng
U cõi hồn ước mộng tít mù xa
Vì nghịch cảnh duyên đà hai ba thiếp
Nặng nghĩa tình tiền kiếp tủi phận hoa

Niềm trống trải mình ta dài xỏai bước
Quạnh bơ vơ mộng ước đã tan tành
Đào hoa vỡ bên mành mờ sương phủ
Lạnh tâm hồn ủ rũ mái đầu xanh

Ngàn nhung nhớ chòng chành nơi tấc dạ
Thọ độc thương cánh rã nát tơi bời
Buồm nhẹ lướt ra khơi đầy sóng gió
Nợ ân tình vò võ vết sầu lơi

Buồn ảo não chơi vơi trong hoang lạnh
Vọng kiếm tìm nửa mảnh của hồn xưa
Nghe quặn thắt đong đưa bờ tê tái
Đếm sợi buồn khắc khoải lệ lưa thưa

Lòng trĩu nặng giọt mưa vương mí mắt
Gió thổi về se sắt mảnh cô liêu
Bước khập khễnh bóng chiều loang màu tím
Phủ duyên đời tắt lịm nỗi đăm chiêu

Chôn kỷ niệm hắt hiu tim xơ xác
Vết thương lòng cọ xát xoáy hồn đau
Tình băng giá canh thâu hoài nức nở
Bạc chỉ hồng dang dở khối tình sâu.

June 3, 2018
Tam Muội


Tặng Nhớ Trọn Hồn Thi

Em lặng lẽ khảy đàn ngân khúc biệt
Điệp u hoài da diết chuỗi thê lương
Loang chầm chậm âm buồn vào bốn phía
Khiến lòng anh thấm thía, nghẹn trăng sương!

Còn đâu nữa niềm thương canh cánh đợi
Đâu hiên nhà rười rượi ngóng ngàn xa
Chờ giây phút ráng tà tan đỉnh núi
Trăng ló rồi… “ai” tới…để “người ta”…

Đâu dào dạt, ngân nga từ thăm thẳm
Tiếng ngọt ngào… yêu lắm gửi trao anh
Đây tất cả tình xanh em dành tặng
Mong mãi hoài vầng sáng tỏa long lanh

Bao đêm dài hiu quạnh, nỗi chơ vơ
Bên khung cửa, thẫn thờ treo bến mộng
Dạ lâng lâng, bềnh bồng ôm ngọn gió…
Chợt giật mình... biết có đến nơi không?

Bởi nghịch cảnh, phập phồng câu hẹn ước
Cõi hồng trần lạc bước rẽ tơ duyên
Luôn khắc khoải man miên phơi sóng nước
Dãy gợn cồn xuôi ngược dập triền miên…

Em yêu ơi! Niềm riêng em trải giấy
Anh cạn… rồi! tê tái biết bao nhiêu
Ôi! Tình hỡi! Dấu yêu xưa sống lại
Éo le đời khiến mãi bóng liêu xiêu

Để chốn ấy thu chiều trông lá đổ
Để bên nầy trăn trở héo hon đau
Đầy nhung nhớ làm sao vơi bớt nhớ
Ngập vấn vương, lối ngõ, ngõ tìm đâu?

Bao luẩn quẩn đôi ta cùng gánh chịu
Đắng cay sầu…thất thểu bước chân đơn
Sớm thui thủi lối mòn lê nặng trĩu
Chiều vật vờ ánh nhểu, tím hoàng hôn

Thì thôi nhé! Mảnh tròn kia vẫn sáng
Tim nằm đây lai láng hãy còn đây
Đường dương thế chẳng say trời độ nắng
Còn canh dài văng vẳng… hú về ai

Rượu giao bôi bàn tay thon em rót
Lửa hương nồng rực đỏ đọng bờ mi
Từ đáy sâu những gì đang chất chứa
Anh nhẹ nhàng tặng “nhớ” trọn hồn thi…


4/6/2018
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm