thoáng lạnh hồn đơn
Ai đó nỡ bước đi chiều ngược lối
Bỏ riêng mình vời vợi mãi ngóng trông
Quên tháng năm từng hạnh phúc thắm nồng
Giờ xa cách mênh mông sầu hiu quạnh
Nay còn lại cõi hồn đơn nửa mảnh
Bởi chia hai chẳng ở cạnh bên mình
Rồi đoạn đành vùi lấp giấc mơ xinh
Khiến nghĩa ái duyên tình xưa vụn vỡ
Người có hiểu bao ngày em mong nhớ
Một bóng hình bện hơi thở nhịp tim
Đã rất lâu vẫn khắc khoải ôm ghìm
Nhưng chàng cứ lặng im làm thắt nghẹn
Ta ấp ủ canh dài luôn vun vén
Anh hững hờ thấy hổ thẹn tâm can
Đêm bâng khuâng thoáng lạnh giá vô vàn
Cứa cảm xúc nát tan đời cô lẻ.
5/8/2018