thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (188)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (188)
Chạnh Buồn Nhớ Ai
Sao bỗng đêm nay nghĩ tới chàng
Nghẹn ngào lạc lỏng mỗi canh sang
Luyến lưu da diết tràn tâm khảm
Ngập trái tim yêu nhịp rộn ràng
Sương lạnh giăng mờ sầu ánh nguyệt
Gió mơn man nhẹ phả cung tầng
Du dương huyền ảo khơi niềm nhớ
Chàng hỡi! có hay đắng lệ dâng
Có ngắm ánh vàng chàng dệt mơ
Canh khuya thao thức dưới trăng mờ
Thả hồn xoải cánh khung trời mộng
Say đắm lâng lâng trải áng thơ?
Côn trùng độc tấu giữa màn đêm
Điệu nhạc êm êm dịu ngọt mềm
Nhưng cũng thê lương buồn não nuột
Se lòng thắt ruột nhớ chàng thêm
Thắm thiết ái ân của thuở nào
Rượu đào cạn chén dạ nghiêng chao
Nụ hôn ngây ngất đê mê ấy
Vẫn ngát hương say vị ngọt ngào
Lối mộng yêu đương muôn sắc màu
Khi trầm lúc bổng luống xôn xao
Giận hờn quyến luyến ngàn rung cảm
Quyện trái tim hồng vạn ánh sao
Yêu chàng tha thiết đến ngàn sau
Hai mái đầu xanh nguyện bạc đầu
Dẫu trái ngang tình rơi nghịch cảnh
Nhưng hồn hai mảnh mãi bên nhau.
June 15, 2018
Tam Muội
Trời Nam Thương Nhớ
Thắt thẻo tâm can nỗi nhớ nàng
Lòng ta cứ mãi thấy bâng khuâng
Vấn vương, lưu luyến thầm sâu kín
Khắc khoải, đìu hiu hướng vọng tầng!
Nhìn hạt mưa rơi phủ trắng đường
Dạ sầu tê tái, gợn hồi chuông
Mày ngài, mắt phượng…”Em trong ảnh”
Ngắm nghía, trào dâng…cảm với buồn
Chiều chiều khuây khỏa, bước chân ra
Xe cộ dập dìu, lui tới qua
Trước mặt mà sao như trống trải
Chỉ hình lởn vởn bóng người xa
Đêm đêm thao thức ngước khung mờ
Bảng lảng, vật vờ, lạc cõi mơ
Lắm lúc vô tình cơn gió giật…
Âm vang cuốn quấn vạn sầu lơ!
Dẫu biết tình yêu đã lỡ làng
Cầu tre nào có, chỉ đò ngang
Mà đò kéo ụ bao thu trước
Lữ khách chân mơ phải ngỡ ngàng
Thế nhưng nhịp đập của con tim
Đâu thể bảo im, bảo lặng chìm
Và bởi không nghe, không thể bảo
Nên giờ điệp khúc trổi liên miên
Em ơi! Da diết biết bao nhiêu
Chẳng biết làm sao “thả được diều”
Đành phải tháng ngày nhìn lá đổ
Từ trong thăm thẳm… Nhớ thương kêu…
17/6/2018
Nguyễn Thành Sáng