sầu thu
Thu đi lá úa chứa lòng sầu
Non nước mênh mông trộn mấy màu
Dẫu trải mấy mùa mây mong đợi
Trông chừng bao kiếp nước chìm sâu
Một bóng hình xưa niềm tê tái
Nhiều đêm trăng cũ nỗi đớn đau
Hồn thu khắc khoải tình dang dở
Gió lạnh sương mờ nỡ phụ nhau ?
Tình đã rời xa riêng mình tiếc
Cô đơn nức nở suốt đêm thâu
Nguyệt còn chiếu ánh bên thềm gối
Người nay lẩn bóng ở nơi đâu ?
Sao nỡ quên xa lời hẹn ước
Còn chăng thương nhớ thưở ban đầu ?
Tin yêu tan vỡ thu ảm đạm
Đôi mắt ai buồn lệ ứa mau
Sầu thu sướt mướt tình lận đận
Mấy thưở yếu lòng mắt trũng sâu
QHNC