lam chiều một thoảng
LAM CHIỀU MỘT THOẢNG
Ta say, say biết bao lần
Đèn hoa tráng lệ, trăng tàn trên cao
Rượu ,thơ ngàn chén tuôn trào
Muốn quên tất cả, nhưng nào dễ đâu
Thơ buồn mang mối ưu sầu
Sợ người biết được buông câu chê cười
Sợ người thấu tỏ mất rồi
Mỗi khi chiều đến ,hoa cười trong sân
Cánh hoa rơi rụng trôi sông
Lam chiều một thoảng cõi lòng chông chênh
Thuyền kia lặng gió buồn tênh
Trả tình cho sóng bồng bềnh quá giang
Nỗi sầu ai trót riêng mang
Để đêm rớt ánh trăng vàng nghiêng nghiêng..
Lẻ bạn sót tiếng chim khuyên
Đìu hiu Thu giữ nỗi niềm.. của Thu..
Viết vào chiều mùng 2/6/Năm Mậu Tuất .
Minh Nga Ds