nặng gánh song thân
CÔNG cha mẹ lời nào tả xiết
DƯỠNG chăm con tha thiết từng ngày
DỤC lòng vững trí đắp xây
SÁNH như đất rộng sông dài thế gian
NGANG trái cũng phủ tràn vùi dập
TRỜI đảo điên đắng ngập quanh đời
BỂ sâu núi thẳm muôn nơi
ƠN người khắc mãi rạng ngời tâm con
SINH ra vốn chỉ hòn máu đỏ
THÀNH lớn khôn phải nhớ ơn này
HÁ nào tựa gió thoáng bay
DỄ chi quên mất mẹ thầy khổ tâm
GÌ đâu cứ đêm nằm trằn trọc
QUÊN được sao dáng vóc hình hài
PHẬN mình hiểu biết đúng sai
CON luôn tạc dạ đan cài trong tim
NGHĨA cao cả mãi ghìm tâm khảm
ĐÁP chi đây thật cảm ơn đời
ÂN cần chăm chút chẳng lơi
ĐỀN sao cho xứng một thời gian truân
AI cũng có tuổi xuân tươi đẹp
MÀ thương con mẹ dẹp bỏ rồi
KHÔNG hề oán trách phần côi
NHỚ ươm hạnh phúc cuộc đời trẻ thơ
CHẲNG xao lãng nhạt mờ ý nguyện
NÊN vẽ đường vinh hiển tương lai
LÀM con hiếu báo tâm cài
NGƯỜI khôn phải biết đúng sai tỏ đàng
CÔNG DƯỠNG DỤC SÁNH NGANG TRỜI BỂ
ƠN SINH THÀNH HÁ DỄ GÌ QUÊN
PHẬN CON NGHĨA ĐÁP ÂN ĐỀN
AI MÀ KHÔNG NHỚ CHẲNG NÊN LÀM NGƯỜI.
23/8/2018