cuối hè
Một chút gió đủ cho lòng thấy lạnh
Hè chưa đi mà thu đã muốn về
Nên mây trắng cứ lưng trời-- lơ lửng
Lòng chập chờn với những ước mơ qua
Mảnh vườn nhỏ đầy vơi bao kỷ niệm
Có vàng/xanh/đỏ/trắng những màu hoa
Có tiếng cỏ cây thì thầm trong nắng
Buổi sáng, buổi chiều nhớ những xa xưa
Nhớ bè bạn cũ- cũ mà không cũ
Tình thâm sâu rất khó để phai tàn
Gốc cổ thụ dẫu già bao nhiêu nữa
Nhìn lại đời cũng có lúc bâng khuâng
Nhớ rất rõ mỗi chặng đời đã trải
Trong gian nan vẫn sáng những ân tình
Tình nghĩa đó vườn lòng luôn giữ mãi
Cỏ cây nào muốn làm kẻ vong ân
Vẫn nhớ học trò trong từng buổi học
Những đôi mắt trong sáng ngước nhìn lên
Những tấm lòng đã cho ta vững bước
Trên đường dài vốn có lắm chênh vênh
Nhớ, nhớ hết, những sông dài biển rộng
Đầy phong ba và cũng lắm yên bình
Nay ngồi giữa vườn hoa và mơ mộng
Tưởng như mình đang ở tuổi thanh xuân.
Hùng Vĩnh Phước