vẫn đây một nét hiền
Vẫn Đây Một Nét Hiền
Ủa! Ủa! Chẳng ngờ gặp lại em
Khiến anh rộn rã cả con tim
‘Sún Lùn” gái nhỏ tên Hồng đó
Thuở của ngày xưa giỡn trốn tìm…
Cứ mỗi độ hè đi hái rau
Bắt anh lưng cõng để qua cầu
Bởi em nặng ký thêm phần sợ
Lỡ té mương rồi ngại quýnh đau
Cái miệng ăn hàng chẳng kém ai
Một mình buổi sáng nửa cân khoai
Phần thì xơi lẹ, phần vào cặp
Đợi lúc giờ chơi rỉ rả "cày"
Nhõng nhẽo thì là khỏi có chê
Bạn sơ ý đụng khóc ê hề
Bắt đền, cục kẹo đưa ra trước
Giả mếu xòe tay lấy lẹ… hề!
Vậy mà tốt bụng có chi bằng
Thấy người quen biết mặt nhăn nhăn
Xúm xa xúm xít gần han hỏi
Nặng nhẹ cậy nhờ chân cẳng nhanh…
Giờ đây vồn vã đứng gần tui
Lấm tấm muối tiêu phủ trán rồi
“Hai sún” nay đà “tràn ngập sún”
No tròn, khoảng một tạ mà thôi
Nhưng vẫn như xưa má lúm tiền
Hả cười khoảng trống trải ngàn duyên
Nhiệt tình, vui vẻ đầy chân thật
Tất cả vẫn đây một nét hiền!...
"Thơ vui"
31/8/2018
Nguyễn Thành Sáng