phương trời nhớ
XA cách trở ruột đau hồn thắt
ANH có hay nước mắt rưng tròng
LỆ nhòa ướt rũ mi cong
ĐẪM bờ môi đắng chất chồng cô đơn
LOANG phủ dạ tủi hờn nhung nhớ
TRÀN tim hồng vướng nợ bi ai
BAO năm bước chặng đường dài
MÙA qua tháng lại ngóng hoài tiếng yêu
LÁ Thu rớt cuối chiều mờ nhạt
RỤNG rơi đầy man mác buồn đan
CHỨA muôn cảm xúc vô vàn
CHAN từng khát vọng miên man ấm nồng
LÒNG tự nhủ mênh mông trời đất
SẦU riêng mình được mất nào than
XA ANH LỆ ĐẪM LOANG TRÀN
BAO MÙA LÁ RỤNG CHỨA CHAN LÒNG SẦU.
14/9/2018