người đi vời vợi phương trời
NGƯỜI ĐI VỜI VỢI PHƯƠNG TRỜI
Người đi bỏ lại phương nào ?
Đất trời, trời đất nôn nao tâm hồn
Chân tơ kẽ tóc van lơn
Đôi hài vạn dặm dỗi hờn tháng năm
Người đi tình úa lá mầm
Ai ru điệp khúc khóc thầm ngày đêm ?
Ngẩn ngơ giọt nắng bên thềm
Hoa vàng mấy độ chao nghiêng hẹn hò
Người đi ngồi đứng giằng co
Cõi về đau đáu cánh cò phân vân
Đôi ta nặng nợ đường trần
Ta châm ngọn lửa cháy dần đòi cơn
Người đi chiếc bóng vo tròn
Neo bờ bến lạ cõi còm thân ta
Ví dầu người lại bỏ ta
Mười năm chẵn lẻ phong ba gối mòn
Người đi sướt mướt hoàng hôn
Dáng chiều vụn vỡ bãi cồn đìu hiu
Bay cao đứt chỉ cánh diều
Đời ta bèo bọt rong rêu bám tình
Người đi giấc mộng nguyên trinh
Cúi đầu ngoảnh mặt lặng thinh giấu lời
Ngày ta uống cạn đôi môi
Người ơi, người hỡi nụ cười ngày xưa!
Ngày 24/4/2025
Thiên Ân ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 0 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|