Poem logo
Poem logo

khoảng không

KHOẢNG KHÔNG…

Khoảng không … Chiếm ngự tâm hồn
Muôn trùng diệu vợi dập dồn lo âu
Quay cuồng hư cảnh đêm thâu
Buồn vui ẩn hiện xé xâu canh trường !

Màu son phai nhạt cuối đường
Áo chiều trĩu nặng phố phường xót xa
Thương thay ánh mắt hằng nga
Vướng màu mây xám … Bôn ba rã rời

Mông lung hạnh phúc nửa vời
Ngọt tình xa vắng … Lỡ thời trái ngang
Mộng lòng trót đã cưu mang
Nguyệt hình đáy nước, xốn xang bẽ bàng

Khoảng không chặn gót canh tàn
Buông rèm quá khứ ngỡ ngàng đi qua
Thương về hai chữ Mẹ Cha
Bóng dần xế ngã, mắt hoa, lưng còng...

Mênh mông bè bạn trôi dòng ...
Xuôi chiều vạn ngã bềnh bồng riêng ta
Khoảng không xâm lấn canh ba
Tiếng gà xoa dịu bóng ma ưu phiền

Bình minh gót nhẹ bên thềm
Mắt hiền cười nụ gọi niềm hân hoan
Khoảng không giờ đã sang trang
Mực đầy ngọn bút thênh thang vẽ hồng

Bánh xe tiếp tục xoay vòng
Qua miền đất mới ấm nồng chờ ta
Khoảng không rồi cũng phôi pha
Tương lai nào cũng vượt qua ưu phiền.

KIM MINH

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm