a--- chuyện xưa đã bỏ buông rồi
CHUYỆN XƯA ĐÃ BỎ BUÔNG RỒI
Giấu lòng một nỗi sầu riêng
Em về có phải Dạ Yên năm nào ?
Biết rằng thuở ấy tôi đau
Nên hoa cố gắng gởi màu sắc tươi
Nụ nào em cũng nhoẻn cười
Xoa đi cái nỗi rượi rười lòng tôi
Chuyện xưa đã bỏ buông rồi
Chỉ còn giữ lại nét người bên hoa