thu cạn
THU CẠN
Em ngồi nhớ lại buổi chiều thu
Giữa bến nồng say bụi phả mù
Gió quyện âm đàn trăng đã phủ
Sương hòa nốt nhạc kẻ còn đu
Trào dâng cảnh xéo làm duyên tụ
Đọng lắng tình xưa khẩy nghĩa tù
Bởi vậy không hề quên bóng cũ
Luôn sầu mãi luyến quạnh hồn ru
Lê Ngọc Dũng