nhớ người con gái đánh trận tây nguyên
Nhớ người con gái đánh trận Tây Nguyên
Một chiều nặng trời tro khói
Chị ngồi cạnh hố bom khát hồn đồng đội
ôi những ngày chiến tranh!
Trường Sơn lay bay dải trắng mây buồn
Dưới tán lồ ô già ngả gió
đôi tay Em hòa bụi đỏ và máu khô
Chị cố kéo về sau chỏm đá thiên thần
và lần thở cuối tan trôi
Hoàng hôn dắt em theo chim Chơ Rao về nguồn xa xôi
viên đạn găm ngực trái
từ đáy thẳm đau xót
tóc xõa. Môi nhợt. Nhuộm tro ...
Chị gục cùng bóng cây chiều cuối
khóc gào một lần nằm xuống
cài lên trán em bông hoa rừng năm cánh
Chị rạch ngón tay - tên em lênh loang mặt đá
suối nhỏ biêng biêng gợn nước, lòa nhòa hình mẹ bùn quê
Em hoài nhoài ý nghĩ
hồn gầy đứng đỉnh ChưYang chọc trời
chẳng lần nhìn lá buông, sương giọt, nắng dội
Không em cả đời chị vắng thưa
đêm đêm nấc nhói
chiếc dằm ê ỉ của những cơn mơ.
18/06/2022