xa thương vóc khói đứng giữa đồi cao
Xa thương vóc khói đứng giữa đồi cao
(Muộn đêm xin dành một chút cho mẹ ở nhà)
Nhờn nhợn nhớ bước gầy xiêu
sống đồi dõng thoải bợt chiều khói mê
Mẹ ngày tuốt nắng mà nghe
lịm ru hạt nhỏ ẩm ê phận trầm
Lặng buông nửa sợi gió thầm
Cao Nguyên mây tỏa đốt bầm tay trơ
hồn người xới rạc câu thơ
lời người dậy cả giấc trưa nặng nhoài
Vạng đêm sao dột đỏ vai
nửa đời lụi giữa năm dài tháng xa
nương này! này rẫy! thịt da???
chỉ mong bữa đặm lẫn cà dưa xưa
Vách nhà vá đụp cỏ hoa
mỗi mùa lốc khóc cho qua muộn phiền…
8/3/2022