lỡ phụ duyên
LỠ PHỤ DUYÊN
Vụn vỡ tâm hồn bởi ánh trăng
Tình yêu thuở ấy sợi dây nhằng
Câu thề chẳng vẹn đau buồn trỗi
Chữ đợi không tròn xót tủi giăng
Khắc khoải vài đêm thầm dỗi cuội
Đìu hiu mấy bận khẽ thương hằng
Nhưng hoài nhẫn nại đâu hề giám
Gởi chiếc hôn nồng giữa động băng.
Lê Ngọc Dũng