khắc khoải tim yêu
THƯƠNG lắm nhé chàng ơi có hiểu
NGƯỜI chốn nào giường chiếu trống trơ
ẤP ôm một mối duyên khờ
Ủ hoài suốt kiếp tình thơ thắm nồng
TRONG cõi dạ mênh mông lạnh lẽo
TIM yêu giờ khô héo xót xa
NĂM xưa hẹn hứa chung nhà
QUA mùa gió bão khúc ca khải hoàn
THÁNG mười chợt xé toan vạt nắng
LẠI quấn quanh trĩu nặng tâm chờ
NHẤN ngàn giấc mộng bỏ lơ
CHÌM luôn hạnh phúc thẫn thờ nhói đau
ƯỚC khoảng lặng đượm màu hương ái
MƠ vòng tay khỏi phải kiếm tìm
THƯƠNG NGƯỜI ẤP Ủ TRONG TIM
NĂM QUA THÁNG LẠI NHẤN CHÌM ƯỚC MƠ.
6/10/2018