thuyền tình neo đậu bến mê
Này xuân sao vội sang hè
Thời gian câu vó(*) có dè được đâu?
Vì yêu nên tóc thay màu
Bao nhiêu sợi bạc điểm sầu lên mi
Tình yêu hồ dễ mấy khi
Đưa thương, đón nhớ nẻo đi đường về
Theo nhau ra tận bến mê
Biển ân tình, sóng vỗ về yêu thương!
Đắm say theo những cung đường
À..ơi...Hạnh phúc cũng dường lên men
Thuyền tình trôi dạt bao phen
Lênh đênh sóng trỗi hờn ghen ba đào
Uất lòng tình bỗng nghẹn ngào
Thầm mơ bể ái neo vào bờ ân
Cho nhau hết đoạn đường trần
Giữ cho nhau đến vạn lần mai sau.
_
(*) Ý nói thời gian trôi nhanh như "vó câu qua thềm"