ảo giác
ẢO GIÁC
Trong ảo giác hồn trôi về dĩ vãng
Thấy hình ai như lãng đãng trên thơ
Như cô đơn , như khắc khoải mong chờ
Đang ngơ ngác chưa tìm ra phương hướng
Ôi nhớ lắm người xưa ! Hằng mơ tưởng
Dư âm đang réo gọi cõi Vô thường
Nghe nghẹn ngào nức nỡ dưới trời sương
Nhặt tiếng gió gọi hồn thơ sống lại
Đừng vứt bỏ ân tình trong hoang hoải
Để lòng buồn tê tái tựa chàng Tiêu. 1
Hãy về mau ta cùng bước tiêu diêu
Đi khắp cả đất trời vùng quan tái
Gom góp những tình thơ còn sót lại
Đừng khổ sầu trong tiếng nhạc bi ai
Quên đau thương bao năm tháng u hoài
Niềm vui mới ta cùng nhau mang lại
Đừng anh nhé , xin đừng hờn trách mãi
Thắp lửa lòng cho ấm dạ thi nhân
Cho đường xa thăm thẵm xích lại gần
Giọt thương nhớ không còn rơi rơi nữa
Hãy hứa đi như lời anh đã hứa
Mượn mây trời làm áo gấm tặng em
Viết thư tình cho người Ngọc ngồi xem
Xua gió lạnh , mây đen đầy bóng tối
THƠ mĩm cười thấy hồn mình bối rối
Thi nhân ôi ! Người đã đón em rồi
Giọt vui mừng nghe mặn chát bờ môi
Thế từ nay mình có nhau mãi mãi
Thiên Lý
9/ 19/ 2917
Bài này đã được xem 1603 lần
|
Người đăng:
|
Thiên Lý
|
|
|