đi theo ánh mặt trời
ĐI THEO ÁNH MẶT TRỜI
Tôi còn nhớ những vạch tình trao
Kỉ niệm ngày xưa bỗng thét gào
Vụn vỡ manh sầu khi nắng ngả
Bơ phờ giọt tủi lúc người xao
Ngoài kia cuộc tửu làm say đắm
Ngưỡng ấy vần thơ lại thoảng trào
Khiến khoảng lam chiều hiu quạnh mãi
Lưng trời nhuộm đỏ sóng buồn chao.
Lê Ngọc Dũng