thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (527)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (527)
Nhận Lại Đi Em
Trả lại em đây hết một lần
Những gì đã gửi tặng cho tôi
Để mai, để mốt rồi năm tháng
Thật chẳng còn chi với một người!
Nầy bao thương nhớ nằm trong giấy
Theo cánh thời gian chữ viết nhoà
Một xấp cũ mèm pha trộn mới
Từng làm bụng đói trở thành no
Kia là bắp nấu khói bay hơi
Lủng lẳng đong đưa cả một chùm
Lững thững qua đường môi chúm chím
Nhẹ nhàng lột vỏ, ấm con tim
Còn đó công viên dưới bóng chiều
Ráng tà rải nhẹ, gió hiu hiu
Xung quanh bốn phía mà không thấy
Chỉ thấy mình em với cánh diều
Thêm vài rạp hát chiếu phim hay
Màn ảnh, âm thanh, cảnh trí nầy
Trước mặt mà như xa diệu vợi
Chỉ nghe hơi ấm một bàn tay…
Cuối cùng anh trả lại cho em
Tất cả nụ hôn thắm thiết tình
Ngây ngất, ngọt ngào hơn vạn mật
Cả đời có lẽ vẫn hoài in
Nhận lại đi em, trọn một lần
Để không còn nữa những bâng khuâng
Con đường phía trước dài hun hút
Nghĩa lý gì đâu chút nắng tàn!
23/9/2017
Nguyễn Thành Sáng
Trả Tình Dứt Nợ
Ngõ xưa trải dấu gót hài son
Khắc đậm in sâu dãy lối mòn
Nắng hạ đan tay dù dạo phố
Mưa xuân hoa tím kết vuông tròn
Bỗng chốc vỡ oà duyên dở dang
Phím tàn nhạn lạc đò sang ngang
Ái ân dịu ngọt lời thề ước
Đứt đoạn tơ chùng trọn kiếp mang
Thôi nhau trót vướng tấm chân tình
Hứa hẹn bao điều dưới ánh linh
Cứ ngỡ uyên ương đời tái hợp
Nào ngờ xám phủ áng bình minh
Kỷ vật chắt chiu thuở ngất ngây
Của thời ngơ dại toả vầng mây
Nay đà nhạt nhẻo nằm trơ đó
Lăn lóc nhện giăng bụi bám đầy
Chỉ còn sót lại cảnh sầu bi
Ngoảnh mặt quay lưng, se sắt ghì
Thắt thẻo buồng tim rơi khổ luỵ
Nát nhàu lệ ướt đẫm bờ mi
Đã hết thật rồi ngày tháng mơ
Bao đêm da diết luống mong chờ
Những lời non nỉ khi hờn dỗi
Và khoảng trăng khuya nỗi ngẩn ngơ
Gom tình nhặt nợ luyến lưu thương
Trả lại anh yêu khúc dặm trường
Sỏi đá ngăn đôi đường khập khễnh
Cõi lòng khép kín tụ hàn sương.
November 19, 2018
Tam Muội