vết xước đời anh
VẾT XƯỚC ĐỜI ANH
Màn đêm vắng lặng ở sau nguồn
Nhớ mãi hiên chiều cảnh lệ tuôn
Bởi tiếng đàn hoang tình vội rã
Vì phiên tửu nhạt nghĩa nhanh luồn
Thơ người viết cũng đong đầy vở
Nhạc kẻ vang còn trỗi kín khuôn
Vẫn khóc thầm đây cùng mảnh nguyệt
Ngồi trong giá lạnh chỉ thêm buồn.
Lê Ngọc Dũng