vợ chồng kia
( Lấy ý thơ của ông anh họ vui vẻ NGUYỄN CAO CẢO )
Vợ chồng kia vốn vẫn là tương khắc
Nhưng cũng là tương đắc , nhắc mà vui
Muốn cãi nhau thì chồng đã thua rồi
Vợ chắc thắng nên không thèm bắng nhắng
Sang bàn chuyện trời đang mưa hay nắng
Chồng nín thinh chỉ biết lẳng lặng nghe
Vợ hứng lên nhưng quyết chẳng chịu huề
Mang điều khác khiến hai mình nói tiếp
Mới nhìn sơ tưởng chồng là ăn hiếp
Có ai dè bà vợ lại trên chân
Được đàng chân lấn lên tới đỉnh đầu
Vợ cho ý , còn chồng người chấp thuận
Thế là hết thế dằng co tranh luận
Vì luôn luôn chồng chịu nhận phần sai
Vợ thông minh giỏi giắn đúng hoài hoài
Bỗng vui vẻ đi thổi cơm nấu nướng
Nhờ như thế nên vợ chồng sung sướng
Sống bền lâu tương kính tới già nua
Biết ai khôn ai dại cũng bằng thừa !
Do tương khắc biến ra thành tương đắc
Trong mọi thứ dường như không khúc mắc
Chồng yên tâm chờ đợi lệnh vợ sai
Hễ thành công ca ngợi ý vợ tài
Hễ thất bại nhận lỗi làm hỏng chuyện
Nhìn thấu suốt nên vợ càng âu yếm
Vợ yêu chồng chốc chốc gọi bằng cưng
Chồng đê mê quấn quit vợ vô cùng
Vợ một bước , chồng theo sau một bước
Vợ sai bảo không việc gì từ khước
Bảo "làm" thêm chồng gắng sức "làm thêm"
Ở bên nhau ngày tháng mãi êm đềm ...
QHNC