thơ gửi bạn lòng
Thơ Gửi Bạn Lòng
Anh biết làm sao đây hỡi em
Nếu không còn nữa ánh mơ duyên
Ôi! Đời vô nghĩa! Thơ vô nghĩa
Chắc sẽ ra đi trả lại thuyền!
Còn như có được bóng hình em
Tấc dạ nào đâu giữ trọn yên
Canh cánh nỗi lo bầu giá lạnh
Bao trùm yêu dấu chuỗi triền miên
Sao lại éo le cảnh thế nầy
Xui chi gặp gỡ mộng tình say
Khiến hoài vương vấn, ngàn lưu luyến
Muốn được cùng Ai suốt cuộc đời...
Thế nhưng hoa nở để rồi tàn
Ngày tháng âm thầm cuộc sống loang
Anh chỉ là anh hồn với bóng
Làm sao trao tặng cuộc trăm năm!
Chẳng nỡ cam tâm thấy bạn lòng
Một đời tuyết trắng phủ hàn đông
Cô đơn, héo hắt chìm thui thủi
Sớm tối bâng khuâng rũ sắc hồng...
Ôi! Muốn kêu trời tiếng thật to
Vỡ phần ngực trái kẻ chơi vơi
Cho đây sự sống không còn nữa
Hết biết, hết hay, hết ngậm ngùi
Để rồi lặng lẽ mảnh hồn ma
Xoải cánh bay về cõi thật xa
Gặp lại hồn thương thời gửi hẹn
Tới lui ngóng đợi trước hiên nhà…
6/12/2018
Nguyễn Thành Sáng