nhớ câu chuyện xưa
NHỚ CÂU CHUYỆN XƯA
Nhớ ngày xưa em lá ngọc cành vàng
Anh chạm ngõ cao sang muôn quyền quí
Mới trộm nhìn nhau câu chưa tròn ý
Chuỗi tháng ngày vô vị lại thờ ơ
Nhớ ngày xưa ta tập tễnh thằng khờ
Cố đấm ăn xôi trơ gan tuế nguyệt
Cà lơ phất phơ trò hề gánh xiếc
Trách cuộc đời keo kiệt đấng mày râu
Nhớ ngày xưa em sóng sánh qua cầu
Ta ngụp lặn bể dâu sầu day dứt
Luống đau thương nằm nương vai rạo rực
Như vầng trăng thao thức ở trời cao
Nhớ ngày xưa ta lượm lặt ở đáy ao
Nghe bọt bèo kể nhau câu chuyện cũ
Chiếc lá buồn rơi muôn đời ủ rũ
Tình vụt trôi nhắn nhủ chẳng ra hồn
Nhớ ngày xưa bóng lệ ngã hoàng hôn
Chùm bé dại giăng hờn nghe lòng tủi
Tự hỏi vì sao người xa tiếc nuối
Tuổi đá buồn mầm sống đã rong rêu
Nhớ ngày xưa ta như con tép riêu
Những mơ ước như diều đeo cánh gió
Đứt dây về đâu một thời vụn vỡ
Đa tạ đời cái thuở ấy xa xăm
Ngày 30/11/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 650 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|