bóng thời gian
BẾN THỜI GIAN
Lỡ vướng đời trong bể nợ trần
Xuân kề bến mộng phải dừng chân
Buồn khi bếp lửa còn cao ngọn
Chán bởi dòng thơ đã cạn vần
Rượu bỏ đêm buồn vương kẽ mắt
Trăng rời biển lạnh níu tầng vân
Vì sao đứng một mình soi bãi
Để bóng thời gian mãi lịm dần ./.
Lê Cảnh Tiến 09/12/2018
Bài này đã được xem 917 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|