guốc mộc
Đêm qua nghe tiếng guốc mộc
Đường xa gõ lối Em về
Thời gian hằn lên đá sỏi
Già nua vết rỗ đường quê
Đường quê ta về năm đó
Rộn ràng... ríu rít ... trăng non...
Sương đêm ấm trong hơi thở
Bàn tay ngoan ngoãn đan tròn.
Đêm xa vang tiếng guốc mộc
Vọng về một cõi thênh thang...
Còn nguyên mùi thơm lụa mới
Áo Bà Ba thắm diụ dàng
Đồng quê tiếng cười trong vắt
Vang lừng vút đám mây xanh
Nắng nghiêng soi hàm chuỗi ngọc
Đồng duyên sâu, lúm ngọt lành...
Giờ Em là người phố thị
Guốc mộc một góc nằm im
Bụi loang lu mờ vết dấu
Chân xưa ai bước quay tìm.... ?
Đêm qua nghe tiếng guốc mộc !
Phố nằm thao thức đìu hiu
Em về... lạ đôi Guốc gỗ
Đường xưa buồn xót chắc nhiều...
Mặc Tiêu Phong
27.02.018