trăn trở (2)
Chật vật quá thời gian ơi
Cho tôi ngồi lại thảnh thơi một lần
Cuộc đời chai sạn cơ bần
Cơm canh nguội lạnh, áo quần mượn vay
Ai đang mải miết từng ngày
Đếm từng chiếc lá theo mây ban chiều
Đếm niềm vui, đếm cô liêu
Hai bàn tay trắng số nghèo đa mang
Tóc da dần bạc dần nhăn
Tuổi đời nới rộng hay đang hao mòn?
Sao mình chưa thấy mình khôn
Trăm năm khờ dại vùi chôn kiếp người
Thềm xưa rêu hóa ta ngồi
Ru chiều ảm đạm bằng lời thở than
Ru mình vào giấc trở trăn
Lắng lo từng khối in hằn đậm thêm
19.12.2018