gượng cười
Ngó áng trăng nghiêng thấu cảnh đời
Buồn chi lắm nỗi chị Hằng ơi!
Dân gian gánh nặng hoài chưa tới
Quảng ngọc vai mòn chẳng đến nơi
Để gió ngang qua buông nhịp thở
Làm mây lẫm chẫm nhắn đôi lời
Cho ta lén ở vài hôm thể
Vãn cảnh trần ai kiếm nụ cười.
Bài này đã được xem 975 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|