đã trải
Đã ngã nghiêng chưa tím một chiều
Tâm can bộn rộn với trời yêu
Giữa giông bão nổi hòng yên ắng
Bến lạc phương mô hỡi sóng triều
Đã đủ lời chưa vị đắng cay
Cõi ham chất ngất thế gian này
Đêm không trăng tỏ lòng thêm lạnh
Mai chết đi rồi hỏi có hay...
Ta vẫn yêu người mãi chẳng nguôi
Yêu thơ yêu nhạc xác xao đời
Nắng tan trên đá thành châu ngọc
Gió rát lên môi để mím cười...
Đã trải qua nhiều lắm chữ thương
Nghe như hơi thở giữa đêm trường
Từng làn lành lạnh hà trên tóc
Cũng lắm dịu nồng tựa ngọc hương...
Bài này đã được xem 721 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|