xuân tan
Sao cứ níu áo tình ai lỡ rách
Thướt tha nhàu qua mấy lượt sang tay
Để hờn ghen cho một mảnh trăng gầy
Xơ đám cỏ đọt cây còng gãy khúc
Sao lại bắt trái tim ai rữa mục
Xuân lỡ rồi mây gục chết chiều hoang
Tím bằng lăng theo cánh nhạn vội vàng
Đau khúc hát bẻ bàng cơn gió thổi
Xin đừng bắt lời thơ buồn trên gối
Bản nhạc lòng chằm nốt lặng âm si
Giận hờn chi đau khóe mắt lưu kỳ
Tan vành óng bờ mi mùa con gái
Cành sương mỏng lạnh cười trong ái ngại
Giấu riêng tư tê tái gữa cung sầu
Cõi hoa trăng im lặng nhốt thiềm sâu
Quên hẹn ước buổi đầu ta gặp gỡ
Buông tay áo úa màu ... thôi đừng sợ
Ngọn gió ngàn không ở lại với đêm
Tóc bồng xinh thôi xả bóng tơ mềm
Trăng lại khuyết xuân quên tình trao gửi
Con nắng dại rủ hồn mùa hạ tới
Xém đuôi gà vời vợi khúc sông xa
Bóng thời gian gột rửa ánh da ngà
Xuân nặng gót phôi pha dòng hương nõn ...
Bài này đã được xem 745 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|