cao xanh hỡi
Ta định hỏi cao xanh người có thấu
Cám cảnh trần xót nẫu bện hồn tâm
Tuổi thanh xuân chịu vất vả thăng trầm
Mi ngấn lệ tháng năm sầu tủi hẩm
Bao khó nhọc đan cài hoài gậm nhấm
Kiếp hồng trần mắt đẫm chảy tràn loang
Đớn đau thay giữa thế tục huy hoàng
Mà phải nếm mênh mang buồn rệu rã
Muốn buông bỏ đến vùng trời xa lạ
Chẳng bận lòng gửi trả dĩ vãng xưa
Nhưng đắng cay phủ lấy có đâu chừa
Cứ vẫn mãi đu đưa như làn gió
Ôi cuộc sống bám vây dường của nợ
Khiến kiếp này trắc trở khó bình yên
Cõi nhân gian quanh quẩn lắm ưu phiền
Thầm níu giữ luân phiên ghì đáy dạ.
18/3/2019