đi chùa núi
Gấm lụa quyện sa mù hòa mây trắng
Thực và hư lơ lửng giữa đất trời
Tiếng chuông gió vỗ về từ xa vắng
Kẻ cuồng si buông kiếm muốn thành tăng
Tự dặn lòng tĩnh lặng như bóng trăng
Sao nghe tiếng kiếm rơi vào vách núi
Ta định mười năm bế quan khổ hạnh
Thấy mái chùa cong giống một bờ mi
Khi đi tưởng không bao giờ trở lại
Nhìn nhánh trúc lay lại muốn quay về...!
PQT