Poem logo
Poem logo

đàn bà cũ

Tác giả: Khang Thụy
Người ta nói em là đàn bà cũ
Như lá úa héo rũ giữa thu vàng
Thế còn anh theo lối mòn trần gian
Đừng gieo mộng bẽ bàng em thổn thức.

Đàn bà cũ trong bão giông đời thực
Chữ trinh nguyên rạn nứt vỡ tan tành
Màu khói xám buồn bã phải không anh?
Phai sắc hồng tươi xanh vùi quá khứ.

Đàn bà cũ bình tâm không lưỡng lự
Chỉ ray rứt trĩu nặng chữ ân tình
Đời nắng gió cát bụi thiếu lung linh
Anh có dám theo bóng hình em mãi?

Đàn bà cũ giấu cõi lòng tê tái
Giữa tháng năm phôi phai nhịp đường trần
Em nào mơ chân sánh bước bàn chân
Rời thật xa hay dám gần em nữa?

Đàn bà cũ chắc lạnh lùng hương lửa
Đống tro tàn khéo lựa lại cháy bùng
Nếu đã yêu anh chớ nghĩ mông lung
Bước bên nhau đến tận cùng trời đất.

Đừng vội trao lời bướm ong ngọt mật
Kẻo hoa tàn nhụy mất giữa ngày xuân
Phận mong manh chua xót kiếp hồng quần
Ai khéo giữ quý trân đàn bà cũ...

_____ Khang Thụy * 13.03.2019

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm