thương ai.!
Thương ai chẳng quản tảo tần
Thuyền đi nước ngược gió mùa Cồn Khương
Nhìn trời mây nọ trắng lam
Mái chèo nhẹ lướt gió sương ai hoài
Dặm trường tiếng sáo tư lương
Cuối mùa tàn rụi đồng khô bồi hồi
Đơn côi chiếc lá trâm bầu
Gió giông đành chịu hờn ai bây giờ
Canh khuya văng vẵng tiếng gà
Trăng mờ soi lối đường đời chông gai
Cạn sầu lắm cuộc lệ rơi
Phong ba gió bụi mênh mông biển trời
Đau thương cho kiếp tha phương
Cắn răng nuốt lệ đắng lòng ai hay
Hởi ơi.! Mây hạ cù lao
Trâm bầu trụi lá bên đời lẻ loi...!!!