nỗi sầu việt nam
Chú bộ đội với đôi dép râu
Cùng mớ lý thuyết ngập trong đầu
“Chống quân xâm lược ta chiến đấu”
Đâu ngờ mình giúp bán nước đâu
Ánh mắt ngây thơ, nhớ mà sầu
“Qua cầu rút ván” họ về đâu?
Giờ còn một lũ toàn đầu gấu
Chủ nghĩa buôn dân, nghĩ phát rầu
Xã hội chủ nghĩa chết từ lâu
Toàn tư bản đỏ khoái rụt đầu
Hèn hạ gian manh và vô hậu
Kiếp người chối bỏ, thích làm sâu
Hai chữ Việt Nam, chứa vạn sầu!