thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1217)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1217)
Thơ hoạ tâm tình vợ chồng
Bán Buôn Trên Sóng Nước (17)
Để anh qua bển mua đem về
Em hãy trèo lên đó giữ ghe
Rủi bọn “canh me” chờ đợi dịp
Hè nhau gom sạch hết à nhe...
Mời “Nàng” cùng “Trẫm” cạn chun nầy
Để vị men nồng dậy nỗi say
Phành phạch đôi ta cùng vỗ cánh
Không gian lồng lộng nhẹ nhàng bay...
Hự hự...rót thêm...Rót nữa đi
Đầy...đầy nhiều nhé...cạnh ngang ly
Vô vô...Bà Xã...trăm phần trăm
Hông xỉn...Hông say...Hông chịu về...
Hình như Ta thấy Nàng nghiêng nghiêng
Lắc lắc lư lư nét mặt hiền
Hãy lại gần đây kề sát Trẫm
Trẫm “xương” hổng muốn...“Đẹp” ngồi riêng...
NTS
Nhấm nháp vài ly “Trẫm” xỉn rồi
Ngả nghiêng ngất ngưởng Phu Quân ôi
Trời đang gió chướng coi chừng lạnh
Thiếp khoác áo chàng, hộ tống thôi
Kề vai sát nách dắt dìu chồng
Trải chiếu giăng mùng tắt măng sông
Bóng nguyệt lững lờ, ghe nhấp nhố
Dập dồn đều nhịp thoả tầng không
Tiếng kê văng vẳng xé màn sương
Trở giấc men tình nồng luyến vương
Nét mặt rạng ngời, tiêu lấm tấm
Ngọt ngào ấm áp chuỗi yêu đương
Với tay lấy kẹp cột đuôi gà
Chuẩn bị đun nồi, miệng khẽ ca
Hủ tiếu một tô còn nóng hổi
Mình ơi! Thức dậy đặng xông pha...
TM