từ bỏ tình xưa
Em có gào than đến tận trời
Thì tình xưa ấy cũng đã vơi
Thì hương xưa cũng xa vời vợi
Nuối tiếc làm chi phí cuộc đời
Em hãy cười đi hãy sống vui
Quên bao kỷ niệm dẫu ngậm ngùi
Trái đất cuồng say, đời có tuổi
Chỉ là một kiếp, chớ ngược xuôi
Em hãy tìm quên hãy quý mình
Niềm vui tự tạo, chớ nhẹ khinh
Duyên tới duyên đi, còn ta tỉnh
Thà buông, nhẹ gánh, đón bình minh