thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1248)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1248)
Mưa Chiều Nhớ Anh
Trời sa mạc chiều hôm nay u ám
Tiếng chim buồn mây ảm đạm dường nao
Có phải chăng mộ cảnh cũng nghẹn ngào
Nên nổi gió rì rào cơn mưa đổ
Nơi quán cốc ngước nhìn song loang lổ
Chuỗi luyến lưu như vỗ sóng nhịp nhàng
Lặng lẽ niềm thờ thẫn giữa hoang mang
Chìm nhức nhối bẽ bàng cho duyên phận
Anh đã đến gieo tơ lòng vướng bận
Thả sầu vương ngút tận cõi tâm hồn
Thổn thức hoài dưới rặng mát cuối thôn
Mi đắm đuối dập dồn từng hơi thở
Đi bỏ lại nỗi giày vò nhung nhớ
Để đêm về nức nở ngắm trăng lên
Bởi vì đâu tình chẳng vẹn câu bền
Chưa tấm mẳn chóng quên vào dĩ vãng
Rơi nặng hạt dầm dề khơi bảng lảng
Sấm sét đưa vệt sáng siết rối bời
Những tháng ngày khắc khoải giọt chơi vơi
Đang khuấy động mảnh đời rơi tẻ nhạt
Giọng trầm bổng nàng Thanh Tuyền vừa hát
Khúc não nùng dào dạt chiếm cô đơn
Khoé rưng rưng đáy vực chuỗi chập chờn
Dây thảm thiết điệu đờn đang réo rắt
Lúc vĩnh biệt quả hồng tim tím ngắt
Dãy muộn phiền quấn chặt rỉ vết thương
Dấu yêu ơi! Ray rứt phủ dáng hường
Anh có hiểu đoạn trường trong da diết?
May 17, 2019
Tam Muội
Suối Dòng Vẫn Trắng
Đêm trăng sáng thả hồn bơi biển biếc
Bỗng gặp nàng cũng vượt hướng ngàn khơi
Cõi điệp trùng gờn gợn, nỗi chơi vơi
Chạnh xúc cảm từng hồi len tấc dạ…
Từ dạo đó long lanh phơi cửa gió
Dẫn nhẹ nhàng, êm ả đến con tim
Bóng ảnh hình duyên dáng một thuyền quyên
Cứ lởn vởn, chập chờn nơi tâm tưởng
Đường ước nguyện xa xôi trăm vạn trượng
Có đây rồi âm hưởng vọng về tai
Tiếng chim ca lảnh lót quyện hồn Ai
Gieo phấn chấn trải dài theo lối mộng
Chiều lặng lẽ ngắm vạt trời lồng lộng
Nhìn hàng cây rũ bóng nẻo đìu hiu
Nghe đâu đây văng vẳng dế mèn kêu
Dậy vương vấn thật nhiều lên nỗi nhớ
Nàng đã đến và lòng Ta rạng rỡ
Hương ngát tình muôn thuở phả không gian
Chuỗi sớm hôm lai láng điệp cung đàn
Vui nghĩa sống, mơ màng vườn xuân thắm
Bài dang dở chàng Chế Linh hát chậm
Nửa ru sầu, nửa đậm dấu lê thê
Dưới canh khuya lấp lánh mảnh trăng thề
Buồn não nuột bên lề sương nhểu tối…
Yêu dấu hỡi! Lá vàng treo cạnh suối
Ngọn vô tình lốc thổi tốc tung rơi
Giữa dập dồn cuồn cuộn lững lờ trôi
Chỉ khoảnh khắc mà thôi, dòng vẫn trắng…
27/5/2019
Nguyễn Thành Sáng