thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1272)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1272)
Ngỡ Ngàng Dưới Bóng Chiều
Trời hỡi!...
Một chuỗi dài hai mươi năm xa cách
Đã chôn vùi hồn quách cuộc tình ai
Lấp đá sỏi, chân đi không ngoảnh lại
Sớm nhạt nhoà bóng tối mảnh trăng rơi!
Bởi ẩn ức tình em nhiều nông nổi
Dây tơ hồng vui buộc tợ phù vân
Đoá hoa xinh rực rỡ dưới mây ngàn
Em rứt bỏ một lần không nối tiếc
Cánh gió xuân bao hoa hồng da diết
Mong mơn man để toả ngát hương nồng
Chẳng ngờ nay cuốn rũ giữa chiều đông
Ngày ảm đạm, đêm trông trời hiu hắt
Một năm trôi mang nỗi niềm buồn bã
Chữ yêu đương đã tắt ở lòng tôi
Trăng ái tình chỉ ngắm thoáng mà thôi
Xi nê tối, phôi phai niềm ai oán!...
Em Lan ơi! Cứ ngỡ em đành đoạn
Chun rượu tình hất đổ chẳng màng chi
Mạnh vươn tay xé nát mảnh trăng thề
Nên đã cạn, chẳng hề vương vấn nữa
Có ngờ đâu năm xưa em thống khổ
Cánh hoa xuân tan nát bởi cuồng phong
Cả chuỗi đời héo úa phủ sầu đông
Ôm khắc khoải bên dòng sông quạnh quẽ
Trời hôm nay dưới chiều tà bóng xế
Phải ngỡ ngàng nhỏ lệ tiếc thương em
Nhớ trăng xưa ánh trải sáng bên thềm
Chợt mưa bão kéo đêm thành thảm đạm
Sao ngày ấy chẳng cho tôi tường tận
Để giờ đây khóc hận mối tình tan!...
Nguyễn Thành Sáng
Chiều Chơi Vơi
Tiếng còi tàu như xé nát không gian
Chim ngơ ngẩn gọi đàn bay thảng thốt
Phút đưa tiễn mắt vương niềm ủ dột
Nẻo đi về chỉ một bóng hình em
Nắng hững hờ phủ bảng lảng nhá nhem
Nàng dế nhũi lèm bèm bên thềm vắng
Nỗi u uẩn siết tơ lòng dai dẳng
Chợt giọt buồn mặn đắng thấm vành môi
Năm tháng qua trông ngóng dạ bồi hồi
Hoàng hôn tím đơn côi vùng nhung nhớ
Nhìn lá đổ tưởng duyên tình tan vỡ
Mộng nhạt nhoà nức nở dưới hàn sương
Lối hẹn xưa hoa cỏ mọc chán chường
Em đặt bước sao đường nghiêng khập khiễng
Cơn lồng lộng mênh mông bờ xiểng niểng
Hoạ mi sầu bỗng biếng điệu véo von
Những chênh chao thắc thỏm khiến héo mòn
Câu ước thệ sắt son hoài khắc giữ
Luồng sóng bạc chắc vui miền lử thứ
Chóng quên rồi thôn nữ lấm bùn quê
Chiều hanh hao ảm đạm phủ tứ bề
Anh biền biệt sơn khê càng ủ rũ
Mây lãng đãng lạnh lùa con gió hú
Tay khẽ khàng nhặt nụ úa ngoài sân
Cũng chiều nay đã thấu đáo mọi phần
Đành chôn chặt lời ân nồng thắm ái
Ôm nuối tiếc chuốc ưu phiền khờ dại
Khép tim buồng dệt mãi khúc đau thương.
June 4, 2019
Tam Muội