trăn trở canh khuya
Trăn Trở Canh Khuya
Trằn trọc canh khuya nỗi võ vàng
Định phần, số mệnh… cứ lan man
Loanh quanh, luẩn quẩn bầu tâm trí
Hụt hẫng, chơi vơi…Giấc mỏi mòn…
Ai gót dương trần hưởng bóng râm
Hứng làn gió thoảng dịu châu thân
Nghe chim ríu rít vui nhành lá
Nhìn trái sum sê lủng lẳng cành
Ai bước trên đường nhựa phẳng phiu
Không vì sỏi đá đẩy liêu xiêu
Thong dong đi tới, niềm thanh thản
Trước mặt chờ kia tốt với nhiều
Ai trăng chẳng khuyết đỉnh mênh mông
Tắm ánh long lanh, mát cõi lòng
Đêm sáng bao trùm lên bốn phía
Sương buồn kết đọng, hoá sương trong
Ai thuyền êm ả vượt trùng khơi
Sóng nước lênh đênh dưới bóng trời
Bến hẹn yên lành xuôi mái đến
Nụ cười dọn sẵn tụ bờ môi…
Còn ta từ thuở biết ê a
Đã thấy màu thu phủ mái nhà
Cơm trắng, thịt ngon…Thì thỉnh thoảng
Trường chinh mắm muối đấu dưa cà
Dang dở học hành, khấp khểnh tin
Khát khao “Cửa Khổng với Sân Trình”
Nhưng còn đâu nữa thời nung nấu
Lặng lẽ chiều tà tự vén lên
Hồn linh ấp ủ mối yêu thương
Ngang trái tơ duyên hứng đoạn trường
Canh cánh chuỗi ngày thao thức nhớ
Đêm đêm trăn trở giọt sầu tuôn...
12/6/2019
Nguyễn Thành Sáng