thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1310)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1310)
Thơ hoạ chuyện trò vui
Vắng Vợ Ngồi Ca Một Mình (3)
Xuống giường bước lại cái lu
Múc nước rửa mặt, vù vù đánh răng
Xong rồi vói lấy cái khăn
Đảo vòng dứt điểm “Mặt trăng buổi chiều”
Chập chờn nhớ đến “Em yêu”
Làm tim xao xuyến thật nhiều trong mơ
“Em kia” hiện tại bây giờ
Đang đứng thổi lửa bên lò nấu cơm
Chạnh thương Noàng thuở còn son
Có đôi mắt biếc hút hồn kẻ say
Ngả nghiêng, chao đảo dài dài
Mà nay mắt ấy cay cay dụi hoài...
Nhẹ nhàng bước lại vịn vai
Bất ngờ đối diện...Nhai nhai thì thầm
Hồi hôm ông mớ lầm bầm
Làm tui mất ngủ, sụt cân nữa nè
Mình ui! Tui xương nhắm moà
Nhưng lỡ bất ngờ, đi chợ mua keo
Tình cờ gặp chú Tám Tèo
Mời tui vô quán “phì phèo” vài chai
Về nhà nửa tỉnh nửa say
Xuất hồn vào mộng thấy ngay bóng Mình
Em xinh, em thắm, em tình
Khiến anh mê mẩn, rung rinh cõi lòng
Trong mơ bởi muốn làm chồng...
NTS
Xí.....
Thật hư phải thế này không
Hay tưởng mơ Hồng, Phấn, Huệ, Lan, Mai?
Tánh ông cứ thích khôi hài
Chọc cho mấy cổ đeo dai dẳng mình
Nhiều khi cái bụng rung rinh
Nhưng nghĩ xập xình thoáng chốc sẽ qua
Miễn sao bổn phận ở nhà
Cơm canh ấm áp tách trà giải khuây
Còn hơn bó buộc chất đầy
Lửa rơm phực cháy, bỏng trầy tróc môi
Giờ ông lại ghế đẳng ngồi
Tui múc tô bún ăn rồi thì dong
Qua bên mé chợ lòng vòng
Xem cô Lan Huệ “xếp sòng” đặng chưa
Để ông hả dạ mà đưa
Tui đi viếng Mẹ kẻo trưa mất chừ
Sáng ra cảm xúc trầm tư
Dạo ni giông bão phá nhừ mộ bia
Chạnh buồn ray rứt khi kia
Bởi hoài tần tảo, sớm lìa cõi dương
Xong bay thẳng tới cuối đường
Có xe nước mía Thanh Hương ngọt ngào
Tự nhiên nhắc bỗng xôn xao
Nhớ buổi hôm nào ông đãi chơi sang
Thì ra muốn ngỏ cùng Nàng...
TM